Mắm Ruốc Vũng Tàu, P1
Lương xuống xe đò tại ngả ba cây xăng lúc trời sắp lặn. Uốn mình mấy cái cho giản lưng, buổi chiều của thành phố Bạc Liêu thật êm đềm, không khí dịu lại, gió từ biển thổi vào làm Lương có cảm giác thật dễ chịu không như cái ồn ào nhộn nhịp đèn muôn màu của đô thị lớn thành phố Saì Gòn mỗi khi chiều xuống. Cầm giỏ tay nặng trĩu chứa đầy những bao mấm ruốc thơm phức đặc biệt đem từ Vũng Tàu Bà Rịa sau chuyến công tác tại trung tâm Huấn Luyện Cảnh Sát tại Rạch Dừa.
Tiếng cô em gái thứ Tám mừng rỡ.
-Anh Tư về, anh Tư về.
Cô em gái đở lấy giỏ tay vừa nói.
Mùi mấm ruốc Vũng Tàu thơm qúa, mấy hôm nay ba thấy thèm mấm ruốc sào ba rọi xã ớt. Anh Tư đem về thật đúng lúc. Đáng khen cho mười điểm.
Hồng bà xã mới cưới của Lương từ trong nhà bước ra.
Anh...
Không nói gì nữa, mắt long lanh sung sướng,Hồng chạy đến ôm chầm Lương mừng rỡ. Lương không cho Hồng nói gì thêm hôn lên má mát mịnh màng của vợ rồi nói để Hồng chưa kịp hết ngạc nhiên.
Định cuối tuần nầy về thăm em. Khi anh đi công tác ở Vũng Tàu, vẫn còn thời gian nên nói với ông xếp anh đi thẳng về đây thăm em muốn dành cho em ngạc nhiên, anh không báo trước, anh có đem ít mấm ruốc Vũng Tàu cho ba.
Chà bắt đầu lo lót cho nhạc gia phải không? Ừ em cũng thích mấm ruốc nầy lắm, xào với xã ớt và thịt ba rọi là ăn cơm quên thôi. Anh đi tắm cho mát rồi ăn cơm, em làm vài món thật nóng cho anh.
Hôn nhẹ lên má Hồng, Lương nói:
Anh đi tắm ...
Lương đến bàn ăn thì thức ăn dọn lên nóng bốc hơi với mùi mấm ruốc thơm đưa lên làm cho bụng anh càng đói thêm. Ba giờ sáng Lương dậy ra bến xe xa cảng miền Tây để kịp chuyến xe sớm nhất về Bạc Liêu. Đi trên xe Lương ngủ dài để dưởng sức vì đêm qua về phải làm báo cáo cho xong trước thời gian mới có dư hai ngày về thăm gia đình. Hồng ngồi bên bàn gắp thức ăn bỏ vào chén Lương nói:
Ăn đi anh, ăn xong rồi em cho anh thấy một ngạc nhiên lớn.
Lương cười thật tươi vừa trêu trọc Hồng.
Em có bầu.???
Hồng lấy tay đập nhẹ trên vai Lương.
Anh nầy...
Hồng đỏ mặt bỏ lững câu nguýt Lương.
Đố anh đó, anh đoán được em sẽ khen anh là thánh.
Anh không muốn làm thánh, làm thánh cũng không được vì anh có vợ rồi, mà có vợ vui hơn làm thánh. Thôi anh chịu thua. Cái gì có vẽ bí mật dữ vậy?
Hồng đưa cho Lương mấy tờ giấy còn đậm mùi mấm ruốc.
Đây anh đọc coi, trong giấy gói mấm ruốc có tên anh, lý lịch anh đơn vị, nhiệm sở, chức vụ...Lý lịch anh bây giờ là lý lịch từ hãng mấm ruốc. Anh có quen cô nào rồi tặng lý lịch của anh cho người ta để khoe hàng không vậy?
Hồng trêu chọc:
Lúc nầy thiếu úy định bỏ nghề cảnh sát đi làm quản cáo cho hảng mấm ruốc chắc đắt hàng lắm đó. Cảnh sát bán mấm đây mại dô, mại dô... kha kha...
Lương bỏ đủa xuống và ngạc nhiên đọc.
- Rõ ràng là hồ sơ cá nhân khi anh tốt nghiệp thụ huấn tại Rạch Dừa, hồ sơ nầy đáng lý được bảo mật sao lại đi lọt ra giữa chợ làm giấy gói mấm ruốc? Chuyện nầy thật quan trọng nhưng từ đâu mà ra???
Lương mở thêm mấy bao mấm ruốc thì tìm thấy lý lịch cảu mấy bạn cùng khoá. Hồ sơ văn khố của Phòng Quản Trị Nhân Viên bị công khai và lý lịch nhân viên được đem ra ngoài chợ Vũng Tàu đem ra gói mấm ruốc. Lương nhủ thầm.
- Không được, thật là không ngờ hồ sơ đáng được bảo mật lại ...đi bán mấm ruốc.
Mạn lưới điều tra từ phòng Khai Thác của Nha ANCL được giám đốc chấp thuận và tiến hành nhanh chóng. Lương được lịnh đi thăm trung tâm huấn luyện Rạch Dừa lần nữa với công văn thanh tra hàng năm. Trung tá Hân trung tâm trưởng sau khi đọc công văn xong trầm ngâm vài phút rồi nói với Lương.
-Anh đến làm nhiệnm vụ, có gì cần giúp thì gọi chúng tôi. Chúng tôi sẽ giúp mọi phương tiện để anh thi hành nhiệm vụ.
- Cám ơn Trung Tá.
Lương đi về Phòng Quản Trị để xem nhân viên phòng văn khố làm việc. Chỉ nhìn chung quanh quan sát nhưng chưa có đầu mối. Người tài xế của trung tâm đưa Lương đi đến nhà bếp xem họat động trong nhà ăn. Xe chở hàng đem tiếp liệu và đem lên những vật liệu được nhà ăn hoán đổi.
Lương hỏi Minh người tài xế có nhiệm vụ đưa Lương đi thăm viếng trung tâm.
Trung Sĩ Minh, xe hàng đem đồ thực phẩm vào cung cấp cho trong tâm mấy ngày một chuyến vậy?
Xe hàng nầy đi ra vô trong mỗi ngày hai lần đó thiếu uý. Lần vô thì đem thực phẩm và những gì trung tâm và câu lạc bộ cần. Đi ra thì đem những đồ của khoá sinh giặt ủi và đồ của câu lạc bộ trung tâm muốn bỏ đi.
Người lái xe hàng là nhân viên của Trung tâm hay của nhà thầu?
Tài xế là nhân viên của nhà thầu.
Anh biết tên tài xế không?
Dạ biết, ảnh tên Hiếu.
Gia cảnh của Hiếu trung sĩ biết không?
Ông nầy lè phè ăn nhậu lắm, Ổng nhậu mỗi tuần, nhưng rất tốt với anh em, tui có đến nhà ổng nhậu mấy lần, ổng chưa có vợ, có cô bồ coi đẹp lắm đó thiếu úy.
Cám ơn anh, nhà ổng ở đâu vậy?
Dạ trong xóm cũng gần chợ Vũng Tàu.
Vậy trung sĩ biết cô nầy?
Dạ biết, cổ tên là Thiên Hương, tui rành cô nầy lắm, gặp cổ nhiều lần tại nhà, có khi gặp tại chợ, gia đình cổ làm lò mấm ruốc, khi nào thiếu úy về tui dẫn thiếu úy đến tiệm cổ bán mua vài ký về Saì Gòn cho bà con. Mấm ruốc của gia đình cô nầy làm thì khõi chê.
Mai trung sĩ có rảnh không dẫn tui đến tiệm mua được không?
Dạ được, mai sẽ đón thiếu úy.
Nhưng ra ngoài thì đừng gọi tui là thiếu úy. Tui nhỏ hơn trung sĩ gọi tên tui là được rồi, gọi tui là Lương.
Dạ biết.
Lương ghé thăm những nhân viên nhà bếp quen lúc trước khi còn là khoá sinh để tìm hiểu và thăm dò.
Cô Oanh, mạnh giỏi không? Lâu quá không gặp cô. Cho gởi lời thăm gia đình.
Anh Lương, à không chào thiếu úy. Ngọn gió nào đưa ra đây ghé thăm nhà bếp vậy?
Sẵn đi công tác rồi có dịp ghé thăm mấy cô. Hạnh còn làm đây không?
Hạnh có chồng rồi, đợi chờ người đến rước đi nhưng khóa nầy xong rồi đi khóa khác đến rồi đợi chờ biến thành chờ đợi, . Tuị em như là người đưa đò. Bản nhạc Ông Lái Đò chắc phải đổi tên là Cô Nhà Bàn mới đúng với tụi em, mấy anh đi qua hờ hững quá, có anh đi rồi không để lại gì cho mấy em mà chỉ để lại đứa con trong bụng. Gặp anh nói chuyện cho vui.
Rồi bây giờ Oanh ra sao?
Anh hỏi ra sao là ý gì vậy? Anh hỏi em có gia đình chưa ? Đợi anh làm mai cho em đó. Còn em thì cũng đến đây làm mỗi ngày, gặp mấy anh cho vui cuộc đời.
Cám ơn mấy cô chăm sóc cho anh em khoá sinh.
Cô đi làm bằng xe đò?
Có xe hàng của trung tâm sáng đến leo lên xe đi làm chiều về thì cũng leo lên xe hàng đi về khỏi phải đi bộ ra đón xe.
Có chổ ngồi phía sau?
Làm gì mà có chổ ngồi, tụi em đứng chung với mấy thùng chứa đồ.
Lương ngạc nhiên hỏi.
Thùng chứa đồ?
Anh biết không có khi quần aó đem giặt, có khi giấy tờ đầy nhóc luôn. Thây kệ, em ngồi đại lên mấy thùng đó.
Giấy tờ gì vậy?
Nghe nói giấy tờ bỏ từ trung tâm, anh Hiếu đem về cho bà xã bao gói mấm ruốc. Ổng khỏi phải mua giấy báo, Anh Huy bán rẻ cho ổng khỏi phải đi bỏ. Ai cũng làm ra tiền thì ai cũng vui vẽ.
Lương về phòng hồ sơ văn khố của trung tâm.
Chào đại Uý Huân, đại úy lấy hồ sơ khóa sinh của Học Viện năm 1972 cho tui coi được không?
Hồ sơ cá nhân mỗi năm đều thiêu hủy hết, chĩ còn danh sách thụ huấn thôi.
Vậy ai có trách nhiệm thiêu hủy? Hồ sơ giữ bao lâu mới thiêu hủy?
Trung Sĩ Huy là người phụ trách việc nầy. Cứ ba tháng là thiêu hủy một lần, tùy theo có nhiều khóa sinh không, có khi nhiều quá thiêu hủy sớm hơn.
Bây giờ khóa sinh học viện của khóa mười, Đại Úy cho mượn coi hồ sơ cá nhân của khoá nầy.
Lương về đến Nha ANCL sưu tra lý lịch của, trung sỉ Huy, Hiếu, và Thiên Hương. Lương đọc hồ sơ sưu tra Trung Sĩ Huy, có hai tên, Nguyễn văn Huy, và tên Nguyễn văn Huỳnh, và Hiếu có hai tên Huỳnh trung Hiếu và tên Lê trung Hiền đều có cùng một chỉ bản cho hai căn cước. Thiên Hương có anh đi theo cộng sãn. Lương đến Sở Căn Cước bí mật theo dỏi và tìm manh mối. Lương đến văn phòng Nghĩa đại Úy trưởng phòng ANCL tại sở căn cước.
Chào thiếu Úy Lương có việc gì cần không?
Lương xuống thấp giọng, và đưa sự vụ lịnh đều tra cho Đại Úy Nghĩa xem, và tiếp tục nói chuyện để tránh bên ngoài lắng tai nghe.
Đến gặp Đại Úy để thi hành sự vụ lịnh điều tra.
Trong lúc chờ Đại Úy Nghĩa đọc sự vụ lịnh, Lương nói lớn hơn như câu chuyện xã giao bình thường cho bên ngoài không nghe được nội dung của câu chuyện.
Chào Đại Úy, em qua câu lạc bộ ăn trưa. Ở đây thức ăn ngon hơn ngoài kia.
Đúng rồi, thôi hôm nay tui cũng muốn ăn trong nầy với anh cho vui.
Mấy cô giờ ăn trưa cũng ở trong nầy nhộn nhịp vui vẻ quá.
Ờ, thì mọi ngày như mọi ngày. Trưa là như vầy đó, kẻ ra người vào tấp nập.
Mấy cô vậy mà sướng hơn tụi mình, đeo túi xách đẹp làm dáng, trong đó có đủ thứ son phấn, đồ xài riêng và đem theo thức ăn nữa để chổ khóa riêng. Đàn ông mình không có chổ khoá riêng mà không ai muốn đem theo thức ăn kệ nệ.
Tiếng chuông reo báo giờ ăn trưa, mọi người ngừng tay đứng dậy đi vào phòng ăn câu lạc bộ. Đại Úy Nghĩa và Lương ở lại bàn thêm chi tiết. Phòng của Đại Úy Nghĩa có phim chụp danh bản và chỉ bản, tất cả danh bản và chỉ bản được chụp và giữ lại trong máy và phim thu nhỏ, còn bản chính thì được lưu trong văn khố của phòng căn cước. Máy phim nầy chỉ có thể sử dụng khi có sự vụ lịnh ký từ cấp bậc giám đốc sở hoặc cấp bậc trưởng phòng văn khố căn cước và phòng sưu tra mà thôi. Lương cùng Đại Úy Nghĩa đến tủ văn khố của phòng chỉ bản, chỉ có một chỉ bản mang tên Nguyễn văn Huy, tên Nguyễn văn Huỳnh thì không có chỉ bản. Huỳnh trung Hiếu và tên Lê trung Hiền chỉ có một chỉ bản trong văn khố mang tên Huỳnh trung Hiếu. Đại Úy Nghĩa kết luận.
Như vậy có kẻ địch xâm nhập hủy bỏ một chĩ bản, khi sưu tra thì thấy một chỉ bản nên không tìm ra người nầy có hai căn cước. Vì chỉ bản không có tên, chỉ có số mã thôi.
Nếu không có lịnh thì không ai có thể tìm ra người có hai căn cước khi chỉ bản gốc bị hủy bỏ một bản. Không có lịnh sưu tra thì không ai có thể vào máy phim coi được để xác định người có một căn cước tên thiệt và một căn cước tên giả.
Đại Úy Nghĩa thông báo cho phòng ANCL sở căn cước ra lịnh báo động cho phòng bảo vệ Bộ Tư Lệnh khám xét tất cả nhân viên các cấp ra vào có túi xách. Lương và Đại Úy Nghĩa vẫn đi như bình thường vòng quanh những phòng trong khu danh bản và chỉ bản xem xét. Nhân viên đặc biệt gài trong sở căn cước mật báo cho Đại Úy Nghĩa coi chừng túi xách màu tím và màu vàng. Lương hồi hộp chờ đợi kết quả trong im lặng. Màn lưới của Nha ANCL lần nầy được tung ra lớn hơn tại Sở Căn Cước đơn vị danh bản và chỉ bản. Nhân viên thấy Kim là người có túi xách màu tím, Lương đi theo sau Kim, phía sau nữa là hai nhân viên ANCL bí mật bảo vệ cho Lương.
Chào cô Kim. Hôm nay mời cô Kim đi ăn tối với tôi.
Cám ơn anh, em có hẹn chiều nay đi với nhỏ bạn đón ở bên ngoài.
Có phải cô bạn thường chạy Vespa màu trắng phải không? Bạn cô tên gì?
Dạ đúng rồi, tên Liễu, nó thường chạy xe Vespa màu trắngđến đón em.
Đến ngay bức tường khuất vắng người thì hai nhân viên bảo vệ bước ra. Thấy có vẻ không bình thường, Kim tái mặt chưa kịp nói lời nào thì Lương ra lịnh.
Anh Minh dẫn cô Kim vào phòng khai thác.
Dạ thiếu Úy.
Anh Thân ra ngoài cổng dẫn cô Liễu đang ngồi trên Vespa màu trắng vào phòng khai thác gấp. Nếu trễ mình sẽ mất con mồi, nhớ nhanh lên nhờ tuần cảnh Tổng hành Dinh áp giải bằng xe vào.
Đại Úy Nghĩa và Minh đón Lương trong phòng khai thác.
Mình bắt quả tang, trong giỏ cũa cô Kim có sáu chỉ bảng. Hiện Kim đang đi tạm giam và đang điều tra.
Thân hối hả chạy vào.
Em bắt kịp Liễu, em vừa chạy ra thì Liễu định phóng xe chạy đi, nhưng Tuần cảnh chận lại được.
Như vậy là tốt lắm rồi, mình phải làm ngay đêm nay. Tôi sẽ trình Thiếu Tá Tài đợi chỉ thị.
Lương bắt tay Nghĩa.
Cám ơn Đại Úy, Cám ơn Minh.
Lương đến phòng thẩm vấn Kim.
Cô Kim, Tôi muốn cô hợp tác và cho biết tại sao cô làm việc cho việt cộng? Chúng tôi muốn biết sự thật. Cô đã công tác cho cộng sãn bao lâu? Cấp bậc? Chức vụ? Đơn vị.?
Kim run sợ trả lời. Rồi oà khóc. Lương nín lặng để cho Kim dịu xuống. Anh Đưa cho Kim giấy lau mắt. Kim thở dài hít một hơi trong lòng ngực, rồi bắt đầu.
( còn tiếp P2)
Lê văn Lý (NLS/CT)