LÁ VÀNG RƠI LÚC NỬA ĐÊM
Có gì là không thể - phải không em?
Lá vàng rơi rụng lúc nửa đêm
Vô thường - chưa nghĩ... đời bạc mệnh
Nỡ đành ở lại giữa vườn đêm.
Ta giống như loài cú nửa đêm
Đi tìm giải đáp của lời nguyền
Trăm năm có phải là hạnh ngộ
Hay giấc ngủ vùi một kiếp duyên?
Sáng sáng, mơ hồ một góc quen
Lá vàng phảng phất bóng dáng em?
Chỉ là chiếc lá mùa thu chết
Để lại lòng ta một nỗi niềm.
Vẫn biết trần gian là cõi tạm
Người đến, rồi đi - giấc mộng thường
Sao nghe chút đắng trên đầu lưỡi
Chút xót xa giây phút đoạn trường.
Mùa đi qua, mùa sau trở lại
Người qua đời, hoá đá chờ nhau
Mùa đông giờ đã bắt đầu
Vườn khuya lạnh lẽo, thiên thu rụng buồn.
Người về cảnh giới thiên đường
Còn ta ở lại, mình thương lấy mình .
NHAN THANH. 11/2020