Bỗng dưng nhớ Huế
Nguyễn thị Mây
|
|
BỖNG DƯNG NHỚ HUẾ
Bỗng dưng nhớ Huế thuở nào
Tiếng chuông Thiên Mụ rót vào hư không
Bụi trần quấn quýt gót chân
Tình chưa rũ sạch bâng khuâng cõi về!
Hương trời đất ủ tóc thề
Áo ai tím nhuộm chiều lê thê buồn
Ngỡ ngàng thuyền chở trăng tuôn
Vàng lênh láng nước sông Hương bất ngờ
Thuyền rồng neo giữa dòng thơ
Giọng ai ngọt lịm đôi bờ rưng rưng
Cầu Trường Tiền nối bước chân
Người dưng đến với người dưng ngày ngày
Núi Ngự Bình chạm bóng mây
Thềm rêu phủ kín dấu hài phôi pha
Lăng vua trầm mặc xa hoa
Một thời vang bóng vậy mà...còn đâu!
Người về nhớ Huế dạt dào
Bỏ quên một nửa tim nào có hay!
Nguyễn Thị Mây
|